Chuyện du học sinh.
Mỗi lần gặp nhau chúng tôi lại bàn về vô số điều, nào là chuyện học hành, công việc làm thêm…. đặc biệt câu được hỏi thường xuyên là khi nào về thăm gia đình. Trong số đó háo hức lên kế hoạch ngay từ trước, còn lại thở dài khi nghĩ đến khoản chi tiêu khi về thăm Việt Nam, hơn hết là việc mua quà.
Quà cáp luôn là một vấn đề
Trong chúng tôi ai cũng mong về thăm gia đình, đặc biệt những bạn 3-4 năm nay chưa một lần thăm quê. Nhưng dường như có một nỗi lo lắng chung là lấy đâu ra tiền để mua quà cho người thân trong khi đó giá vé máy bay cũng không rẻ. Với những bạn du học sinh điều kiện tốt thì không nói, những bạn gia đình không khá giả là điều khó khăn.
Về Việt Nam chi phí chiếm phần lớn là vé máy bay. Giá vé chúng ta không thể thay đổi có chăng chỉ đắt hoặc rẻ hơn tùy thời điểm mua. Buồn cười ở chỗ các bạn không bận tâm giá vé, mà lo lắng việc mua sắm quà và chi phí cho việc đi chơi ở Việt Nam. Một số bạn tiền mua sắm đôi khi nhiều hơn cả tiền vé máy bay.
Vấn đề này khiến nhiều bạn không về thăm gia đình. Một số cho rằng đã đi xa trở về phải có quà, chẳng nhẽ đi Tây lại không có lấy một chút gì biếu họ hàng. Điều này đúng phần nào nếu như bạn là một người có kinh tế khá và chi phí cho quà cáp không khiến bạn đau đầu.
Tuy nhiên chuyện lại xảy ra thường xuyên ở du học sinh như nhóm chúng tôi, những bạn mà hầu hết thời gian gắn bó với bục giảng.
Đi nước ngoài về là phải có quà
Từ đâu có tư duy này. “Đi nước ngoài trở về phải có quà”. Suy nghĩ này đã ăn sâu trong tiềm thức nhiều bạn Việt Nam. Trong khi đó quà cáp chỉ được xem là đồ vật thể hiện lòng biết ơn, kính trọng…trong một số trường hợp cũng được xem là dạng trao đổi. Và quà cũng là điều nên có, chứ không bắt buộc. Tặng nhiều quà cũng không đồng nghĩa với việc bạn dành nhiều tình cảm cho người đó và không có quà cũng không thể hiện bạn không yêu thương họ.
Múc đích của việc trở về là gì?
Đầu tiên làm rõ là mục đích của vấn đề.
Lý do nào khiến bạn trở về thăm gia đình?
Chắc chắn không phải để tặng quà cho mọi người, mà chính là thăm bố mẹ và dành thời gian cho những người thân yêu. Dành thời gian với những người quan trọng, đơn giản như việc ăn cơm với bố mẹ, nói chuyện với ông bà và ôn lại chuyện cũ với bạn bè.
Những điều trên có cần nhiều tiền để thực hiện hay không? Đồng ý rằng đi chơi với bạn bè phải chi một ít, nhưng không quá nhiều. Đâu ai có luật đi nước ngoài về là phải bao cả nhóm, trừ khi là lời hứa của bạn. Và thật xấu hổ nếu như đám bạn của bạn giận dỗi và cho rằng bạn keo kiệt khi từ nước ngoài trở về mà không chi trả nổi một buổi vui chơi. Với những người như vậy liệu họ có xứng đáng để làm bạn hay không?
Với họ hàng người thân, nếu họ chỉ trích, trách móc khi bạn trở về mà không có nổi một món quà. Liệu những người này có thực sự quan trọng không? Họ mong bạn về chỉ để nhận quà hay sao?
Một cuộc gặp gỡ sau mấy năm xa cách được thể hiện bằng một vật gì đó giá trị chăng?
Với bố mẹ, chắc chắn chỉ mong bạn trở về và dành thời để nghỉ ngơi, quan trọng nhất là gia đình xum vầy sau quãng thời gian dài xa cách.
Suy cho cũng về là để gặp gỡ, thăm hỏi chứ không phải tặng
Cốt lõi của việc trở về là được gặp gỡ, dành thời gian cho những người mình thương yêu hoặc dành thời gian cho chính bạn, chứ không phải để tặng quà. Đừng để nỗi lo không có quà khiến bạn bỏ lỡ một sịp sum vầy.
Bài viết không phản đối việc tặng quà.
Tác giả: Amamy